Thơ: CÓ MỘT NGHỀ CAO QUÝ KHÔNG TÊN

Nếu được hỏi nghề nào cao quý nhất
Không phải là bác sĩ, giáo viên đâu
Nội trợ kia mới xứng đáng hàng đầu
Đó được gọi là nghề xây hạnh phúc.

Nơi bạn trở về sau một ngày cơ cực
Có bữa cơm ngon ấm áp tình người
Những phút thân thương và cả những nụ cười
Là những thứ ngoài đời không dễ kiếm.

Họ chẳng có chức hàm hay danh tiếng
Trong mắt đàn ông việc đó nhẹ nhàng thôi
Nhưng không đâu bạn đã nghĩ sai rồi
Việc không tên cả đời chưa kể hết.

Giặt quần áo nấu cơm rồi rửa bát
Tắm cho con dạy chúng học hàng ngày
Chăm mẹ già rồi dọn dẹp luôn tay
Để bạn có cái gọi là hạnh phúc.

Ngoài mẹ già, trẻ con, bếp núc
Họ hàng ngày vẫn tám tiếng làm thêm
Chỉ nghỉ ngơi khi sắp sữa nữa đêm
Khi tất cả đã chìm trong giấc ngủ.

Thử hỏi phải trả công sao cho đủ
Nhưng có đâu cắc bạc lẻ cho mình
Cặm cụi một đời lặng lẽ hy sinh
Làm giúp việc không công trọn kiếp.

Nếu được chọn một nghề cao quý nhất
Lá phiếu đầu tôi sẽ tặng cho em
Cho rất nhiều phụ nữ ở trần gian
Những người vợ trong hình hài giúp việc.

Bởi chỉ họ mới cho ta được biết
Có một nghề Cao Quý Không Tên …

Ảnh minh họa. Nguồn internet.

DIỆU LINH/ĐS GDNN (Nguồn Facebook MINH HA)