Thơ: CÓ MỘT NGƯỜI

Có một người ta nhung nhớ ngày đêm
Thương thật nhiều nhưng lặng im không nói
Gặp muộn màng nên thành cung tình lỗi
Đành âm thầm giấu kín nỗi lòng mình.

Có một người ta xem như người tình
Người nổi bật giữa hàng nghìn người khác
Vì người mà trái tim ta đi lạc
Sáng trưa chiều cứ dào dạt nhớ nhung.

Có một người biết không thể đi chung
Không hiểu sao vẫn kiệt cùng thương nhớ
Dù đông giá hay mùa xuân rực rỡ
Chưa một ngày lòng ta nỡ quên người .

Có một người dù xa cách phương trời
Nhưng trái tim vẫn chơi vơi khờ dại
Vẫn lặng lẽ ôm mối tình ngang trái
Hình bóng ai vương vấn mãi trong tim .

Có một người ta chẳng thể nào quên
Là người thôi không nhớ thêm ai nữa
Chỉ cần người rồi tim ta khép cửa
Vì người là thế giới của lòng ta…!

Tác giả MINH NGỌC (LÊ MINH HUỆ)

MINH NGỌC (LÊ MINH HUỆ)