Thơ: NGAY BÂY GIỜ HÃY SỐNG VÌ NHAU


Rồi một ngày em không còn anh
Hay ngược lại, anh không còn em nữa
Đôi chúng ta chia hai đường hai ngả
Một nửa còn, biết sống thế nào đây?

Căn nhà mình sẽ thiếu một đôi tay
Tiếng đi nhẹ, thiếu đôi bàn chân bước
Và bát đĩa chẳng còn va lách cách
Thiếu một người, bớt bát, bớt va nhau

Quần áo chiều chẳng phải cất cho lâu
Dây phơi rộng, giăng cả tuần không hết
Cứ nói thật to, chẳng còn ai biết
Lời thì thầm, nào có nghĩa gì đâu?

Rồi một ngày ta phải sống xa nhau
Cách biệt âm dương, không ngày tái hợp
Hãy cố sống, ngày còn nhau, cho tốt
Khi xa rồi, day dứt, ích gì đâu?

Ngay bây giờ ta hãy sống vì nhau
Đừng cáu giận khi cơm chiều quá bữa
Đừng vặn vẹo chỉ vì câu nói hớ
Đừng dỗi hờn vì chồng (vợ) hay quên

Quên mất ngày anh đã nói yêu em
Quên ngày cưới, ngày sinh, ngày con có mặt
Quên những chuyện to, quên điều nhỏ nhặt
Đừng dỗi hờn, thời gian chẳng đợi đâu!

Ngay bây giờ hãy cố sống vì nhau
Lúc khỏe, lúc đau, vui buồn đủ cả
Ngọc có vết, ai cũng còn sơ hở
Hà cớ gì ta cứ trách chê nhau?

Ngay bây giờ, vẫn chưa hẳn muộn đâu
Ráng chăm chút cho phần đời còn lại
Nụ hôn thêm nồng, vòng tay ấm mãi
Để chẳng còn ân hận lúc chia xa…

NGAY BÂY GIỜ TA HÃY SỐNG VÌ NHAU

Tác giả ĐÀO THÁI.

BBT