Thơ: Thôi em ạ

Thôi em ạ, mình hãy ngừng so sánh
Ai hơn ai nào có nghĩa lý gì
Đó chính là nguồn gốc của sân si
Rồi thất vọng, lại nghĩ suy phiền muộn.

Xinh đẹp, giỏi giang nào ai mà không muốn
Giàu có, chức quyền có ai nỡ nào chê
Xã hội phân công mỗi người mỗi một nghề
Ai cũng có việc mà mình phù hợp.

Đừng vội thấy người ta giàu mà ngợp
Cơ ngơi kia đâu phải dễ mà thành
Em hãy nhìn mọi thứ ở xung quanh
Càng rực rỡ càng mong manh dễ vỡ.

Đừng chế giễu những người duyên dang dở
Đâu phải do lỗi ăn ở mà thành
Có những người lỡ cả tuổi xuân xanh
Đều do họ cả tin vào lời hứa.

Đừng so sánh giữa mình và ai nữa
Ai cũng mang ưu, nhược điểm riêng mình
Hãy mỉm cười và sống thật lung linh
Bằng lòng với những gì mình đang có.

Vạn vật sinh sôi, cỏ sống đời của cỏ
Cây phận cây, lá cũng có phận mình
Hà cớ gì phải so sánh, chứng minh
Cao hay thấp phải chi là tội lỗi.

Đừng so sánh mà trở nên sống vội
Rồi không may đắc tội với người đời
Đời của mình hãy sống thật thảnh thơi
Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến…!

ST